Mùa đông. Lạnh. Không có tuyết.
Yên lặng nhìn lên trời cao…
Hỏi :
- Hạnh phúc là gì ?
Tôi hỏi anh. Anh lơ đãng…
- Hạnh phúc là những gì chúng ta không biết :)
- Thật không ?
- Nếu chúng ta tin, thì sẽ có thật…
…
Và câu chuyện đã bắt đầu như thế…
…
Chuyện kể rằng
trong một ngày nào đó không nhớ rõ trong quá khứ
tại một ngôi trường cấp 3 xa xôi không tên gọi
giữa hàng trăm học sinh không thể nhớ mặt từng người
đã có một cô gái và một chàng trai…
…
Cô gái ấy
không ai bây giờ còn nhớ tên cô
hay khuôn mặt của cô…
Chàng trai ấy
chẳng ai còn nhớ hình ảnh anh
hay tên tuổi anh…
Người ta chỉ nhớ đến một câu chuyện buồn của hai người…
không có đoạn kết…
…
No words been crossed….No friendly talks…
Anh và cô là hai người bạn cùng lớp, ngồi cạnh nhau
nhưng dường như chưa bao giờ trò chuyện…
Một ngày anh đi muộn
vội vã chạy lên bậc cầu thang hun hút
và va phải cô…
Hai ánh mắt chạm nhau…
và không ai nói gì.
…
Cô bắt đầu chú ý đến anh…
đằng sau vẻ lạnh lùng và cô độc ấy
anh là một con người khó hiểu…
Có lần cô bắt gặp anh
ngồi một nơi tách biệt với cả sân trường đông đúc
mắt lặng lẽ xa xăm
nhìn về góc hành lang vô định
anh đang vẽ một hình dung gì đó…
Khi cô đến gần
anh vội vã giấu đi
và bỏ chạy…
Cô ngạc nhiên trước thái độ của anh…
…
Một ngày mùa thu
chiều mưa…
cô vội vã đến đứng trú dưới gốc cây trong trường
anh vô tình đứng bên cạnh…
…
Là mưa rơi nhiều
hay chẳng ai nói gì ?
Cô hỏi anh về bức tranh
anh im lặng…
…
thoáng giật mình
cô vội vã giật lấy
chiếc cúc áo thứ hai của anh
Không hề suy nghĩ…
cô bỏ chạy dưới mưa
Ngẩn ngơ
có kẻ nhìn theo…
…
Tiết Văn
thầy giáo kiểm sách
cô không mang theo…
Khi thầy đến bên bàn
cô tưởng mình sắp phải chịu phạt…
thì thầy lại lướt qua chỗ cô mà không nói gì…
Người bị phạt hôm ấy là anh…
…
Một ngày mùa đông
mùa của yêu thương
mùa của Giáng Sinh vui vẻ
cô viết giấy cho anh trong giờ học
Đêm 24…mình…sẽ lên tàu rời thành phố…
…
Anh lạnh lùng không đáp trả…
Cô thoáng buồn
nghĩ ngợi bâng quơ…
…
Giờ tan học
cô cố ý đứng chờ trước cửa lớp
khi bạn bè về hết
chỉ còn anh và cô
Anh lặng lẽ xách cặp đi ngang qua
và không ai nói gì.
…
Đêm Noel…
Cô lên tàu một mình…
chờ đợi…thoáng dừng chân…
nhưng anh không đến…
Khi đã ngồi yên trên tàu rồi
mắt cô vẫn nhìn về xa xăm
Có khi nào anh sẽ đến ?
Anh sẽ đến…
cô tin như vậy.
…
Chiếc va li của cô bỗng rơi xuống
Cạch.
Chiếc cúc áo thứ hai của anh rơi ra…
Cô cúi xuống nhặt lấy…
Tiep
mỗi lần click vào đường link này, bạn đã ủng hộ wap 0.0000001$. click vào để ủng hộ wap! Thank
Ten mien ngan gon:
hoamaoga.tk
That de nho phai ko?
Nick:
Message:
Danh gia
Có nên yêu không khi tình yêu đang le lói? Có nên nhớ không khi nỗi nhớ loé trong tim? Có nên tin không khi niềm tin đang trỗi dậy? Có nên ghét không khi yêu thương đang tràn trề?
>>>tiamo<<<
[+]1-
2-
3-
4-
Đang đọc : 1 Hôm nay có: 1 bạn đọcLượt đọc: 10782
© 2010-2011 Hoamaoga.mobie.in
Log in
Insane