Polaroid
Wolf lại cao giọng:
- Đấu thủ tiếp theo là Thistle!
Có tiếng vỗ tay xen lẫn tiếng la ó phản đối. Thistle có chiếc
tàu lượn ba tầng bằng chất dẻo. Sải cánh dài tới mức khán giả
phải đứng lui lại. Cánh vượt ra tới ngoài bờ một đoạn. Chân
Thistle thò ra dưới chân con tàu. Nó giơ tay chào khán giả với
phong cách như một võ sĩ quyền anh chiến thắng. Sau đó nó chạy
nhanh về phía bờ và lao vào không trung. Lúc đang ở giữa trời hai
chiếc cánh bị gẫy làm Thistle rơi tõm xuống nước theo sau nó là
những mảnh cánh rơi lả tả. Cuộc thi cứ thế tiếp tục một thời gian
dài. Hết tàu lượn này đến tàu lượn khác lao ra biển nhưng tất cả
không bay ra xa được bao nhiêu. Cho đến giờ phút này phi công
"dơi" là người có kết quả cao nhất. Sean rất sốt ruột. Nó nghĩ, nếu


lần này mình thắng thì bọn con gái may ra sẽ quên cái chuyện
trong phòng thay đồ. Nhưng rồi nó lại thấy buồn nản, tuyệt vọng
vì thừa biết phần thắng sẽ không bao giờ thuộc về mình. Sean cảm
thấy rất nản chí, con chó Deefa sủa đôi ba tiếng và luẩn quẩn dưới
chân nó. Cuộc thi sắp kết thúc, lúc này chỉ còn hai đấu thủ. Wolf
hồ hởi tuyên bố:
- Bây giờ đến lượt chàng trai can đảm và nhanh nhẹn Jack
Buggins.
Buggins hãnh diện cúi chào, sau đó nó nhìn về phía bọn con
gái và mỉm cười. Sean như bị hụt hẫng khi trông thấy nhiều đứa
con gái cười tán thưởng Buggins. Buggins lách qua đám đông tay
giơ cao trên đầu chiếc tàu lượn của nó, hay đúng hơn là chiếc tàu
lượn của Sean. Nhiều tiếng trầm trồ thán phục từ đám người xem.
Thật là một chiếc tàu lượn tuyệt vời. Lúc này không còn ai nghi
ngờ về việc người nào sẽ giành được thắng lợi. Buggins chạy lấy đà
tới sát bờ rồi lao ra phía trước. Một làn gió nhẹ thổi cánh tàu lượn
bay cao rồi là là dần trên mặt nước. Thậm chí nó còn buông tay
vẫy chào khán giả. Sau đó nó lái lượn thẳng ra biển xa khoảng
mét. Đám đông hồ hởi, náo nhiệt. Buggins đã giành được thắng lợi
rõ rệt. Nó bơi vào bờ cùng với cái tàu lượn. Buggins giơ thẳng tay
tỏ ra mình là kẻ chiến thắng và ném một cái nhìn khinh bỉ về phía
Sean.
Wolf lại nói rõ to:
- Thưa quý ông quý bà, còn một người dự thi nữa, vâng nếu
có thể gọi là người dự thi, đó là con yêu quái lắm lông Sean Tuttle.
Sean đã sẵn sàng.
Cậu cảm thấy như một tên hề với đôi cánh đầy lông ở hai
tay. Cậu nặng nề nhấc lên hạ xuống, mọi người cười ầm ĩ. Trông
Sean như một con gà bị vặt trụi lông. Xa xa dọc bờ biển một chiếc
máy bay trực thăng đang phun thuốc sâu. Spider khẽ nhắc Sean:
- Đội mũ lên nào!
Nó luồn tay vào túi và lôi chiếc mũ ra. Sean lắc đầu. Spider
hất hàm về phía chiếc máy bay ra hiệu. Nó nói khẽ:


- Cơ may duy nhất của cậu đấy.
Sean liếc mắt nhìn về phía bọn con gái đang bám xung
quanh Buggins và trầm trồ khen ngợi cái tàu lượn. Sean tự nhủ,
cũng chẳng có gì để mà mất, ta cứ thử xem sao. Nó trùm cái mũ
lên đầu và đi lắc la lắc lư ra sát bờ cảng. Wolf nói rất to cho mọi
người nghe:
- Sean Tuttle mặc một chiếc áo cứu nạn đặc biệt, khi bị chìm
nó có thể bơi vào bờ cùng với con mèo chết của cậu ta.
Mọi ngời cười ầm ĩ, trừ Sean và Spider. Chiếc máy bay phun
thuốc sâu bay gần tới khu vực cảng. Spider nói:
- Đội vào đi.
Nhưng lúc đó chiếc máy bay đã khuất sau một đám mây dày.
Đôi mắt mèo mở ra. Không thấy gì ngoài bầu trời trong veo. Đôi
mắt nhắm lại. Không có điều gì xảy ra. Sean đứng bên bờ cảng,
trống ngực đập thình thịch. Bộ cánh đính chi chít lông chim, đầu
đội cái mũ mèo trông thật lố bịch. Tiếng máy bay từ xa vọng lại.
Wolf hét to:
- Kìa, nhảy đi!
- Nó sợ, nó sợ rồi!
Buggins mỉa mai nói. Thistle đế thêm:
- Đúng là một thằng hèn!
Spider thầm thì:
- Lúc nãy nó có mở mắt nhưng chậm quá, máy bay đã vọt
qua mất rồi.
Sean trân trân nhìn mặt nước, chân cậu bủn rủn, cậu không
dám nhảy. Sean nghĩ thầm, mình thua mất rồi, thua rồi, thế là
hỏng bét. Wolf hét toáng lên. Còn mười giây nữa, nếu không nhảy
coi như bỏ cuộc



Sean hít một hơi thật dài và nhìn dọc theo bến cảng. Một chú
chim hải âu đậu trên một khúc gỗ. Đôi mắt mèo mở ra. Thấy chim
hải âu tung cánh trên bầu trời. Đôi mắt nhắm lại. Sean bắt đầu vỗ
cánh, đập liên hồi loang loáng. Sean cảm thấy đôi tay cậu muốn
rụng xuống. Cậu dướn mình bay vút lên trời cao, đúng là một phi
công tàu lượn tuyệt vời. Mặt nước xa tít xa tắp dưới chân nó, đám
khán giả trên bến cảng lúc này trông như một bầy kiến nhỏ li ti.
Xung quanh cậu có nhiều chú chim khác vỗ cánh bay lượn. "Ôi,
nhỡ bây giờ bị rơi xuống thì chết mất". Nhưng không hiểu vì lý do
gì mà nó cảm thấy rất yên tâm, nó thấy mình như một chú chim
sinh ra đã có đôi cánh khỏe khoắn vững chãi. Nó nhào một vòng,
sà xuống sát mặt nước rồi lướt là là trên đầu đám khán giả. Nó
bay ngang rồi quay ngoắt lại như một con yêu quái vỗ đôi cánh
đầy lông giữa bầu trời. Mọi người rất khâm phục, mắt tròn xoe,
không thốt nên lời. Sean bay vút lên rồi bổ nhào xuống đám khán
giả như máy bay lúc cắt bom. Bọn trẻ con hoảng hốt nằm rạp cả
xuống nhưng Sean lại bay vút lên không trung. "Ôi, mới tuyệt vời
làm sao!". Sean sướng đến phát điên lên. Nó không thể làm chủ
được mình và hành động y như những con chim hải âu đang tung
tăng bay lượn. Spider hét to:
- Thôi đi, Sean, thôi đi!
Cậu ta hồi hộp quá đến mức xuýt nữa thì rơi tõm xuống
nước. Cuối cùng thì Sean và con chim hạ cánh đỗ trên mặt sóng.
Sean mặc đôi cánh chìm trong nước, cậu bơi nhanh đến chỗ đám
đông.



Chà, giá các bạn nghe thấy tiếng hò reo, vỗ tay, gào thét.
Chưa ôi từng trông thấy hiện tượng này bao giờ. Một đứa trong
bọn con gái hôn Sean đánh chụt một cái. Buggins tức tối, nó phùng
mang trợn mắt như con rắn, nó xô lấn mọi người tiến ra phía trước
rồi nói to:
- Sean đã giở trò bịp. Cái con mèo này này, chính nó là động
cơ của tàu lượn.
Nó giật cái mũ trên đầu Sean và đội lên đầu mình. Nó nói
tiếp:
- Đây là một vật sống, nó có thể mở mắt. Chính tao trông
thấy mà. Với cái mũ mèo ở trên đầu, Buggins trông rất thảm hại.
Nó liếc mắt nhìn con ngựa Devil bị buộc ở khu vực bến cảng. Nó
trông thấy con chó của Sean chạy nhanh về phía con ngựa của
mình. Đôi mắt mèo mở ra. Thấy con chó chạy bổ về phía con ngựa.
Rồi vục mõm vào bãi phân ngựa. Đôi mắt nhắm lại. Buggins có
cảm giác đôi chân nhấc bổng nó lên và lướt chạy dọc bến cảng. Nó
hét lên thất thanh:
- Không, không, không...
Song không có gì... Có thể ngăn cản nó... Chạy như bay tới
đống phân ngựa...

mỗi lần click vào đường link này, bạn đã ủng hộ wap 0.0000001$. click vào để ủng hộ wap! Thank
Ten mien ngan gon:hoamaoga.tkThat de nho phai ko?




Danh gia
Có nên yêu không khi tình yêu đang le lói? Có nên nhớ không khi nỗi nhớ loé trong tim? Có nên tin không khi niềm tin đang trỗi dậy? Có nên ghét không khi yêu thương đang tràn trề?
>>>tiamo<<<
Đang đọc : 1 Hôm nay có: 1 bạn đọcLượt đọc: 10143bodem
© 2010-2011 Hoamaoga.mobie.in